Uncategorized

Quan Hệ Thế Thân (Chương 24) – Đánh cược

Buổi tối, Hạ Dương đến quán bar, gọi mấy bằng hữu cùng nhau tụ họp. Bởi vì thân thể Thẩm Tu Trúc không tốt lắm nên hắn không tính sẽ gọi y cùng đến. Nhưng mà khi Hạ Dương vừa bước vào trong phòng lại nhìn thấy Thẩm Tu Trúc đã ngồi bên trong.

Hạ Dương hỏi: “Như thế nào lại đến đây? Sao không ở nhà nghỉ ngơi cho tốt?”

“Nghe Trì Dật nói anh gọi bọn họ đến, em cũng muốn đi cùng.” Thẩm Tu Trúc cười cười có chút ngượng ngùng.

Hạ Dương nhất thời nhíu mày, “Quán bar đông người, có nhiều khói!”

Trì Dật vội vàng nói: “Không có việc gì! Có chúng ta ở đây che chở, cam đoan không cho Tu Trúc uống rượu, cũng không đụng tới thuốc!”

“Yên tâm, chúng ta đều chăm sóc tốt cho cậu ấy!” Một vị công tử khác cười, đem ly nước đưa cho Thẩm Tu Trúc, “Gọi riêng cho Tu Trúc một ly nước chanh này!”

Hạ Dương cũng không nói gì nữa, cầm ly rượu ngồi bên cạnh Thẩm Tu Trúc.

Quán bar có nhiều người ra vào, ngay cả Giang Lâm cũng đến.

“Hạ thiếu hiếm khi hẹn chúng ta ra tụ họp a!” Một nam nhân cười cười, quan sát bốn phía hỏi: “Yến Yến đâu? Yến Yến không tới sao?”

“Nếu không thì Hạ thiếu cũng gọi cậu ấy tới đi!” Một đám người xem náo nhiệt, ồn ào bảo Hạ Dương gọi Hứa Thừa Yến cùng đến.

“Không cần!” Hạ Dương cũng chỉ tùy ý nói: “Hắn đi rồi!”

Trì Dật thuận miệng hỏi: “Đi rồi? Đi đâu vậy?”

“Trốn nhà đi!” Hắn tựa trên sô pha, không chút quan tâm mà uống rượu.

“Yến Yến rời nhà đi?” Một người khác giống như bị chọc cười, “Là ta nghe nhầm phải không? Hắn như vậy mà dám bỏ đi sao? Ta còn nghĩ là hắn cái gì cũng không dám!”

Trì Dật gật gật đầu, “Đi rồi cũng tốt!”

“Mỗi ngày gọi điện thoại quấn quít lấy Hạ thiếu, thật giống như đang tra hỏi.” Trì Dật cười nhạo một tiếng, “Cũng chưa có chính thức quan hệ, còn tưởng rằng bản thân mình là chính chủ!”

“Ta thấy nha, chính vì Hạ thiếu đối với hắn tốt quá, làm cho lá gan của hắn cũng càng lúc càng lớn, cư nhiên còn làm loại chuyện rời nhà đi…”

Hạ Dương nghe âm thanh ở bốn phía, trên mặt không có phản ứng gì, thật giống như chuyện bọn họ đang thảo luận cùng mình không có can hệ gì.

Mà Thẩm Tu Trúc bên cạnh nghe được, thoáng dựa lại gần nói nhỏ: “Là bởi vì do em sao?

Hạ Dương nhìn lại y.

“Thật có lỗi!” Thẩm Tu Trúc thoáng cúi đầu, tựa hồ là có chút áy náy, “Buổi sáng anh ấy gọi điện thoại đến, là em nghe máy…”

“Nếu ban ngày anh không theo em đến bệnh viện, chắc sẽ không xảy ra chuyện…”

“Không liên quan đến em!” Hạ Dương thản nhiên nói, cũng không mấy để ý: “Đi rồi thì cứ đi!”

Giang Lâm vừa vặn ngồi bên phải Hạ Dương, thần tình khiếp sợ hỏi: “Anh, rốt cuộc sao lại như vậy? Chị dâu sao lại đi?”

“Tính tình náo loạn liền đi!” Hạ Dương uống rượu, thái độ có chút tùy ý.

Giang Lâm lại vội vàng hỏi: “Vậy khi nào anh ấy trở về?”

“Không biết!” Hạ Dương không thèm quan tâm lắm.

Trì Dật gật gật đầu: “Ta thấy chỉ cần Hạ thiếu vẫy tay một cái, hắn sẽ tới nhanh hơn bất kỳ ai đấy!”

Một tên khác lại tiếp lởi: “Nói không chừng lần này cũng không cần Hạ thiếu gọi, chính hắn sẽ tự mình trở về thôi!”

“Nếu hắn còn có chút khí phách, chắc là sẽ ở bên ngoài được vài ngày đấy!”

“Hắn mà có khí phách sao? Một ngày không có Hạ thiếu nói không chừng đã sống không nổi!”

Bốn phía nhất thời vang lên một trận cười lớn.

“Tôi cá là 3 ngày, Yến Yến khẳng định sẽ nhịn không được trộm trở về!”

“Tôi đây cá 1 tuần!”

Có người lại lại hỏi: “Kia Hạ thiếu thì sao? Anh cá mấy ngày?”

Hạ Dương vuốt ve ly rượu trong tay, không nhanh không chậm nói: “Năm ngày!”

“Được được được! Hạ thiếu cá 5 ngày!” Trì Dật ồn ào, “Đến lúc đó liền xem mấy ngày thì Yến Yến sẽ trở về!”

Một đám người trong quán bar vô cùng náo nhiệt, rất nhanh liền thay đổi nhiều chủ đề nói chuyện.

Chuyện Hứa Thừa Yến rời đi, đối với bọn họ bất quá cũng chỉ là một đề tài nhàm chán mà thôi.

Tụ hội mãi cho đến thời điểm mười hai giờ mới kết thúc.

Hạ Dương đứng dậy, hướng người bên cạnh nói: “Anh đưa em về?”

“Không tiện đường đâu, em tự mình về là được rồi!” Thẩm Tu Trúc cười cười.

“Tu Trúc là ở tiểu khu cạnh bờ sông hả?” Có người nhìn qua nói: “Tôi tiện đường, vừa vặn có thể đưa cậu trở về!”

Hạ Dương gật gật đầu, lại hướng Thẩm Tu Trúc nói: “Buổi tối phải nhớ uống thuốc!”

“Được rồi!” Thẩm Tu Trúc gật gật đầu đáp ứng.

Hạ Dương lúc này mới xoay người rời đi ra bãi đỗ xe. Mà ngay lúc hắn chuẩn bị lên xe Giang lâm vội vàng chạy tới.

“Anh!” Cậu có chút lo lắng, “Anh cùng chị dâu rốt cuộc là làm sao vậy?”

“Đêm qua em còn tới nhà chị dâu ăn cơm, lúc ấy vẫn rất tốt, như thế nào hôm nay lại rời đi rồi?” Giang Lâm nhíu mày.

“Thì chính là như vậy!” Hạ Dương dựa vào cạnh xe, “Hắn ban ngày liền đi!”

“Anh, anh rốt cuộc nghĩ gì vậy hả?” Giang Lâm hoàn toàn không thể hiểu, “Như thế nào ngay cả kêu người đi tìm cũng không có!”

Hạ Dương: “Cũng không phải là không trở về!”

Giang Lâm vẫn không quá yên tâm, cảm giác có chút bất an. Nhưng dù sao đây cũng là chuyên riêng của anh và chị dâu, cùng cậu cũng không liên quan.

Đợi cho sau khi trở về, Giang Lâm vẫn là không nhịn được lấy điện thoại gọi cho Hứa Thừa Yến

Cũng may điện thoại rất nhanh được kết nối, Giang Lâm vội vàng hô lên: “Chị dâu!”

“Ừ!”

Cậu cẩn thận hỏi: “Chị dâu hiện tại là ở đâu? Anh em nói anh đi rồi…”

“Anh đang ở An Thị!” Hứa Thừa Yến giải thích: “Nghĩ muốn nghỉ ngơi vài ngày nên đến đây!”

“Là cùng anh em cãi nhau hả?”

“Không có việc gì, cũng chỉ là do chính anh có một chút vấn đề nhỏ.” Ngữ khí Hứa Thừa Yến nghe như mới ngủ dậy nhưng cũng khá thoải mái, “Ra ngoài điều chỉnh tâm tình một chút!”

Giang Lâm nghe động tĩnh bên kia điện thoại, cũng không nghe ra cái gì bất thường, liền yên lòng hỏi: “An Thị rất đẹp sao?”

“Cũng rất tốt!” Hứa Thừa Yến cười cười, “Ngày mai anh chuẩn bị đến cổ trấn nhìn thử.”

“Vậy khi nào chị dâu trở về?”

“Vẫn chưa xác định!” Hứa Thừa Yến nghĩ nghĩ lại nói: “Lúc trở về sẽ mua quà kỷ niệm cho em!”

“Tốt quá!” Giang Lâm vừa nghe, tinh thần liền hứng khởi: “Có tem không? Em thích tem lắm!”

Hứa Thừa Yến cũng biết Giang Lâm thích thu thập mấy loại tem liền nói, “Anh ngày mai sẽ nhìn giúp em!”

“Phiền chị dâu quá!”

Hai người nói chuyện điện thoại một lúc sau đó mới treo máy.

Chính là sau đó, vẻ mặt Hứa Thừa Yến liền không còn thoải mái như khi nói điện thoại. Cậu nằm trên giường, trở tay cầm lại điện thoại, mở ra ghi chép cuộc gọi tối qua với Hạ Dương. Lịch sử cuộc gọi dừng lại ở đêm qua, lúc sau cũng không có một liên lạc nào nữa.

Cậu nhìn nhìn, nhớ tới buổi nói chuyện hôm trước, Hạ Dương trong điện thoại đã nói…

Hạ Dương đã nói cậu đừng trở lại nữa.

Hứa Thừa Yến không thể xác định đó là lời nói khi tức giận hay là thật sự hắn muốn như vậy.

Cậu buông di động, chôn mình trong chăn.

Hôm nay là buổi tối đầu tiên Hứa Thừa Yến rời khỏi Hạ Dương, trên giường không có hơi thở quen thuộc, thoáng có chút không quen.

Nhưng cho dù không quen, cũng phải dần tập làm quen mà thôi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *